Gửi anh! Chàng trai mùa mưa!
Em quen anh trong một chiều mưa mùa thu và mình đến với nhau tình cờ như thế!
Quãng đường đó mới chỉ có vẻn vẹn một năm nhưng nó cũng cónhiều sóng gió, tái ngộ và chia ly đó là những điều ta từng trải. Và với một đứa con gái luôn tin vào duyên số thì với em nó là cả một quãng đường đầy trải nghiệm, một quãng đường luôn khiến em đi theo tuy đã nhiều lần lạc đường và vấp ngã!
Trước lúc anh đến thì em vẫn cứ cô đơn, vẫn cứ âm ỉ mãi cái chuyện tình cũ thôi. Và lúc đầu em cũng chỉ coi anh là một những chàng trai hay nhắn tin, trò chuyện bâng quơ mỗi ngày... Và rồi chính cái lúc em gạt phăng chuyện tình đầu của mình để đón nhận một câu chuyện tình yêu như trong cổ tích do chính mình vẽ lên có hoàng tử là anh và tất nhiên lọ lem sẽ là em thì cũng chính là lúc em nhận ra đã quá muộn: anh đã có một cô công chúa xinh đẹp bên mình! Câu chuyện cổ tích biến mất, cỗ xe ngựa biến mất, hoàng tử cũng đi xa rồi, còn em cô gái lọ lem ngày nào và những giọt nước mắt lăn dài trên má! Có lẽ chính những vết nứt tình cảm trong quá khứ đã khiến em trở lên đa nghi lời ngỏ của anh lúc đó mà đánh mất cái giấc mộng cổ tích kia.
Những ngày không anh, em mới nhận ra em đã yêu anh nhiều đến thế. Hết tin nhắn ngủ ngon mỗi tối, hết những lời quan tâm mỗi ngày. Em lại trở về với cuộc sống của những ngày trước đó. Lòng tin của em ngày một mong manh hơn. Nhiều lúc em cứ nghĩ rằng sẽ quên được cái nụ cười ấy, quên được cái ánh mắt ấy nhưng điều đó thật khó khi đã yêu một người đúng không anh! Em quyết định sẽ vẫn dõi theo anh, dõi theo cuộc sống của anh và cô ấy! Em biết điều đó sẽ làm em đau và thật là ngu ngốc, nhưng anh biết chứ, người ta thường nói: "yêu là được nhìn người mình yêu hạnh phúc". Em quyết định chờ anh... chờ anh là của em một lần!
Và cái mong muốn của em nó cũng đến, anh về bên em nhưng là bí mật. Em buồn vì điều đó. Rồi sức mạnh của tình yêu quá lớn, nó khiến em mù quáng em đã chấp nhận làm người tình bí mật của anh kể từ đấy! Ôi chao! Em thật ngốc mà, cái khao khát một tình yêu trọn vẹn luôn hiện hữu trong lòng em giờ đâu mất, đâu mất rồi anh ơi! Anh giấu của em đi nơi nào mất rồi! "Người tình bí mật" em chưa bao giờ nghĩ đến! Thế mà giờ đây.....
Cô ấy- xinh đẹp, ngọt ngào, quyến rũ hơn em. Đúng vậy, cô ấy còn hạnh phúc hơn em nữa kia... Em có đố kị? Tất nhiên em rất đố kị, nhiều lúc nhìn hai người trò chuyện em còn đỏ hoe mắt... Em ghen ư? Em làm gì có tư cách gì mà ghen kia chứ! Giấu nhẹm giọt nước mắt, em lặng yên..... tự nhủ rằng rồi sẽ quen thôi vì em đến sau mà!
Em hiểu chứ, vì anh là anh chàng đào hoa, đa tình nên chắc là trái tim và lý trí của anh cũng phải suy nghĩ rất nhiều về em. Và em biết yêu một chàng trai đa tình là chấp nhận đau thương, chấp nhận tủi hờn và hơn hết là cô đơn giấu mình trên mạng xã hội, là không công khai, là ít tay nắm tay dạo phố! Em biết trái tim ấy luôn phải chia nhỏ thành nhiều phần và em cũng chỉ là một một góc nhỏ bé thôi đúng không anh? Đôi lúc tính bướng bỉnh và tham lam của em cũng làm góc nhỏ ấy lộn xộn và nhức nhối. Nhưng em biết sao giờ hả anh, tình yêu của em và góc trái tim anh dành cho em ngày càng tỉ lệ nghịch với nhau? Em có quá tham lam không anh?
Càng cố yêu, càng cố ôm lấy càng đau như đang cố níu giữ cái gì đó mà mãi chẳng thuộc về mình mà không thể dứt ra được. Thôi thì cố gắng, hạnh phúc! Như thế với em là hạnh phúc. Vì em yêu anh, thế cũng đủ rồi, em chỉ cần có vậy!!
Nhưng thôi, cảm ơn anh rất nhiều, cảm ơn tình yêu bé nhỏ đó! Anh hãy cứ hạnh phúc, thật hạnh phúc anh nhé! Cô ấy cần anh hơn em mà! Còn em cứ như này là đủ, bạn của cô đơn, bạn của bóng tối vậy thôi! Yêu anh, cô gái dại khờ!
Ngọc Min -
Home »
Chia sẻ yêu thương »
Bài viết đang xem:
Hạnh phúc, với em chỉ đơn giản thế thôi...
Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014
Tags:
Chia sẻ yêu thương
=>Mời bạn chia sẽ đóng góp ý kiến cho bài viết |
Đăng ký nhận bài miễn phí
|
|
|
0 Nhận xét