Vòng tròn tình duyên đứt gãy ở quá khứ, thế mà hiện tại em vẫn tìm thấy anh. Yêu và cảm kích hết lòng, dẫu góc nhỏ nào đó trong tim vướng vất một mảnh tròn tan vỡ.
Có thể thấy người yêu nhau là có duyên từ trước, còn anh với em là mang nợ và vướng nợ anh ạ. Em là người mang nợ, mang sầu bi, lòng tin vụn nửa và ký ức dở dang về mối tình cũ. Anh là người vướng nợ, vướng phải em, vướng phải hỷ nộ ái ố vô cớ, vướng luôn cả nắng mưa dỗi hờn trong đôi mắt ngấn nước. Không biết như thế có đã là bất công hay không, nhưng sâu thẩm, biết ơn nhất vẫn là Anh.
Có những chiều, không mưa không nắng, cớ sao buồn vương đôi mắt em vì cảnh cũ, vì nhạc xưa hay món ăn quen thuộc. Làm em nhớ da diết ai đó, làm em chùn lòng khi nghĩ đến viễn cảnh cũ kỹ, hoen ố một góc lòng. Em tìm anh để được xoa dịu, vỗ về, tưởng rằng trên đời bờ vai anh là bến bình yên để em tìm đến. Bất công nhỉ?
Có những đêm hẹn hò, trên phố thôi. Buồn lòng vu vơ, giận mình vớ vẫn, bực sang cả anh, hỏng cả một buổi hẹn. Về nhà còn trách cứ, sao em đỏng đảnh thế? Cũng lạ, Người khác Anh khác cớ chi em lại cho là một, một tính cách, một con người. Anh cũng buồn, nhưng ở trong tim một lúc rồi thôi. Lại vỗ về, lại bình yên yêu thương em đỏng đảnh. Bất công anh nhỉ,...:)
Đi cùng nhau, em chỉ thích có hai ta thôi, không thêm ai nữa. Em không biết bạn anh, à... mà em có biết họ trên Facebook! Em không muốn gặp họ, em lại sợ. Em sợ sau này vỡ đôi em sẽ ngại lắm khi gặp. Em sai nhỉ, có lẽ em chưa mở lòng với anh hết thẩy. Có những điều vô cớ chỉ dành cho suy nghĩ trong em thì phải. Vô lý...
Nhưng anh à, em sợ nhất là lúc gọi cho anh không nghe máy, nhắn tin anh không trả lời... Lúc đấy thì lo sốt vó lên. Mà cũng chẳng có ai để liên lạc được vì chính em chủ động không liên lạc với bạn anh mà. Cái cảm giác lúc đó không thôi dằn vặt tim. Cái thứ cô đơn rẻ tiền từng đeo bám suốt một thời gian dài trong quá khứ lại hiện về dẫu rằng em chưa biết anh đang ở đâu, làm gì. Sợ lắm, sợ anh không đủ kiên nhẫn để bên em, chịu đựng nhữang tổn thương vô cớ mà em đang mang.
Anh ở lại, anh chỉ bận đôi lúc và quên em trong vài giây thôi, mà em mất hết bình tĩnh. Em kỳ. Yêu thương trong em lại bạt ngàn nước mắt. Có anh đây rồi, bình yên đọng lại trên vai.
Kiên nhẫn bên em, tổn thương không lớn nhưng ám ảnh tâm hồn em, một phút em chìm vào lãng quên thôi là tâm can như khóc thét vì thứ cô đơn rẻ tiền bủa vây. Kiên nhẫn bên em, anh nhé.
Kiniz Nguyễn -
Home »
Truyện ngắn tình yêu »
Bài viết đang xem:
Nếu anh yêu một cô gái từng tổn thương, như em...
Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014
Tags:
Truyện ngắn tình yêu
=>Mời bạn chia sẽ đóng góp ý kiến cho bài viết |
Đăng ký nhận bài miễn phí
|
0 Nhận xét